Làm thi sĩ nghĩa là ru với gió --- Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây --- Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây --- Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến

Thơ Lê Văn Ngởi


LỜI CHƯA NGỎ

Em ở Ký túc xá,
Nhà anh ngang cổng trường
Cách nhau một con đường,
Sao như xa cách dặm trường sơn xuyên …
                   *
                *       *
Thương em, nhớ nhất giọng cười,
Hồn nhiên lắm lúc đảo điên lòng người
Em vô tư, anh nghẹn lời,
Tâm tư muốn ngỏ, tỏ lời sao đây … ?
                   *
              *          *
“Hỡi ơi người đó ta đây,
Sao ta thui thủi đêm ngày chiếc thân,
Dẫu ta đi trọn đường trần,
Chuyện riêng há dám một lần hé môi.
                   *
             *           *
Hai năm đâu phải mấy ngày,
Đáng ra tình đã … dạn dày nắng mưa …
Mấy lần gõ cửa song thưa,
Song thưa cài chặt, hững hờ gió trăng …
Đành im lặng,
Đợi chờ,
Tháng ngày chờ đợi, muộn màng …
Mùa hè sắp đến, ngổn ngang nỗi niềm …
                   *
             *            *
Thấm thoát,
Mùa Hè đã đến,
Giờ sắp chia tay,
Biết nói sao đây … nói mấy cho vừa …
Mùa Hè qua mất … vẫn chưa ngỏ lời …

Trích tập thơ TCSP
                               LÊ VĂN NGỞI


TƯƠNG NGỘ

Xa lắm, lâu rồi em nhớ không.
Từ ngày đưa tiễn, học Vĩnh Long.
Chim trời cá nước, mong lần gặp,
Dẫu biết, em nay đã có chồng.
                   *
             *             *
Bốn mốt năm dài, mãi nhớ trông
Bao giờ gặp lại … thỏa lòng mong
Một sáng tàn đông, em đã đến,
Biết bao mừng, tủi ngổn ngang lòng …
                   *
             *            *
Những tưởng xa nhau thành vĩnh viễn
Hết còn hy vọng, chỉ hoài công.
Nào ngờ còn được ngày tương ngộ.
Sự thật đây mà, phải thật không.
                   *
             *           *
Chỉ cần gặp mặt, chỉ thế thôi.
Bỏ ngày tìm kiếm dạ khôn nguôi.
Để lòng ấm lại mùa đông đến.
Để biết nơi kia … vẫn có người 
 
Tàn đông, 25/1 Tân Mão 2011
                                      LÊ VĂN NGỞI
                                   

­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­­

KHUNG TRỜI NỖI NHỚ

Đọc thơ anh, nhớ chuyện tôi,
Chuyện thời sư phạm đã xa xôi
Sao lòng cứ mãi còn vương vấn
Kỷ niệm nào nhớ mãi không thôi.

…………………………
Kỷ niệm nào cho em.
Kỷ niệm nào cho anh.
Chắt chiu kỷ niệm … dệt thành … nhớ thương
Nhớ mãi, …. Ngày bãi trường,
Xôn xao chúng bạn lên đương về quê.
Anh đến đón, tiễn em về,
Ước mong sao được chung về cùng em …
Đường nào về quê em,
Đường nào … em sẽ … lại về quê anh.
Miên man mộng tưởng chưa thành,
Chợt tĩnh …
Trời đã lên cao.
Sân trường vắng ngắt.
Em đã đi rồi,
Lòng anh quặn thắt,
“Em đi một nửa hồn tôi chết,
Một nửa hồn kia bỗng dật dờ”
Từ dạo ấy,
Mỗi lần … thầm gọi tên em,
Trông về Cao Lãnh, dạ man mác buồn …

Chiều đông, 23 tháng chạp niên Tân Mão.
                                         LÊ VĂN NGỞI



2 nhận xét:

  1. LỜI CHƯA NGỎ

    Hai năm còn lại những gì
    Lòng nầy gởi lại cố tri ngày nào

    Tháng ngày mình quen biết nhau
    Lần đầu gặp gở lòng xao xuyến lòng
    Phải chăng duyên kiếp chờ mong
    Em là một nửa trong lòng của anh..
    Mơ màng thức giấc đêm thanh,
    Tơ lòng vươn vấn… dệt thành ước mơ ….

    Anh có ý
    Em hửng hờ
    Thôi đành khép lại ước mơ vào lòng….
    ……………………………………….
    Thắm thoát,
    Mùa Hè đã đến,
    Giờ sắp chia tay,
    Biết nói sao đây.. nói mấy cho vừa….
    Mùa Hè qua mất …..vẫn chưa ngõ lời…..
    Trich tập thơ TC

    Trả lờiXóa